Kanji Version 13
logo

  

  

huân [Chinese font]   →Tra cách viết của 熏 trên Jisho↗

Từ điển hán tự
Số nét: 14 nét - Bộ thủ: 火
Ý nghĩa:
huân
phồn & giản thể

Từ điển phổ thông
hun lửa
Từ điển trích dẫn
1. (Động) Bốc lên (khói, lửa). ◎Như: “yên hỏa huân thiên” khói lửa bốc lên trời. § Cũng viết là “huân” .
2. (Động) Hun, đốt, xông. ◇Lí Thương Ẩn : “Lạp chiếu bán lung kim phỉ thúy, Xạ huân vi độ tú phù dong” , (Vô đề kì nhất ) Nến chiếu lung linh kim phỉ thúy, Hương xạ xông thoang thoảng gấm phù dung. § Cũng viết là “huân” .
3. (Động) Ngấm, thấm. ◇Bào Chiếu : “Chướng khí trú huân thể” (Khổ nhiệt hành ) Hơi độc lúc ban ngày ngấm vào thân thể.
4. (Động) Bôi, xoa, ướp hương, chất thơm vào mình. ◎Như: “huân mộc kính thư” tắm gội bôi xoa cho thơm tho và kính cẩn mà viết.
5. (Động) Nướng hun, sấy (dùng cành thông, than củi, lá trà ... hun lửa nấu nướng thức ăn). ◎Như: “huân ngư” cá hun khói. § Cũng viết là “huân” .
6. (Động) Bị nghẹt thở (vì nhiễm hơi độc). ◎Như: “tiểu tâm bất yếu bị môi khí huân trước liễu” coi chừng đừng để bị hơi than đá làm nghẹt thở.
7. (Tính) Sa đọa, bê bối (tiếng tăm). ◎Như: “giá cá nhân đô huân liễu, thùy dã bất nguyện dữ tha cộng sự” , người này bê bối lắm, không ai muốn làm việc chung với ông ta cả.
8. (Tính) Ấm áp. ◎Như: “huân phong” gió ấm.
9. (Phó) Vui hòa. ◎Như: “huân huân” vui hòa, tươi tỉnh.
Từ điển Thiều Chửu
① Hun (khói lửa bốc lên).
② Huân huân vui hoà, tươi tỉnh.
③ Bôi xoa chất thơm vào mình. Như các hoành phi ở các đền miếu thường đề chữ huân mộc kính thư nghĩa là tắm gội cho thơm tho kính cẩn mà viết.
④ Ðốt.
Từ điển Trần Văn Chánh
(đph) (Hơi ga) làm ngạt thở.
Từ điển Trần Văn Chánh
① Hun khói, xông khói, sấy: Khói hun đen cả tường; Cá sấy khô (bằng hơi lửa và khói);
② (văn) Đốt;
③ (Mùi) xông lên: Mùi thối xông lên;
④ Ướp, bôi, xoa (hương, chất thơm...): Dùng hoa ướp chè;
⑤ Ấm áp;
⑥ 【】huân huân [xun xun] (văn) Vui hoà, tươi tỉnh. Xem [xùn].
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Dáng lửa khói bốc lên — Xông khói, hơ lửa — Lấy chất thơm mà xông thân thể — Ánh sáng buổi chiều tối — Tên người, tức Lê Hữu Huân, còn có tên là Lê Hữu Trác, danh sĩ thời Lê mạt, hiệu là Lãn Ông hoặc Hải Thượng Lãn Ông, tục gọi là Chiêu Bảy ( con trai thứ bảy của quan Thượng thư Lê Hữu Kiều ), người xã Liêu Sách, huyện Đường Hào, tỉnh HưngYên bắc phần Việt Nam. Ông nổi tiếng là danh nho và danh y, tác phẩm văn chương có Thượng Kinh Kỉ Sự, tác phẩm y học có Lãn Ông Thi Tập, còn gọi là Hải Thượng Y Tông Tâm Lĩnh Toàn Trai.
Từ ghép
huân đào • thân huân



Cẩm Tú Từ Điển ★ 錦繡辞典