Kanji Version 13
logo

  

  

風 phong  →Tra cách viết của 風 trên Jisho↗

Kanji thường dụng Nhật Bản (Bảng 2136 chữ năm 2010)
Số nét: 9 nét - Bộ thủ: 風 (9 nét) - Cách đọc: フウ、(フ)、かぜ、(かざ)
Ý nghĩa:
cơn gió, wind

phong [Chinese font]   →Tra cách viết của 風 trên Jisho↗

Từ điển hán tự
Số nét: 9 nét - Bộ thủ: 風
Ý nghĩa:
phong
phồn thể

Từ điển phổ thông
1. gió
2. tục, thói quen
3. bệnh phong
Từ điển trích dẫn
1. (Danh) Gió. ◇Bạch Cư Dị : “Sầu kiến chu hành phong hựu khởi, Bạch đầu lãng lí bạch đầu nhân” , (Lâm giang tống Hạ Chiêm ) Buồn trông thuyền đi, gió lại nổi lên, Khách bạc đầu ở trong sóng bạc đầu.
2. (Danh) Cảnh tượng. ◎Như: “phong quang” cảnh tượng trước mắt, “phong cảnh” cảnh tượng tự nhiên, cảnh vật.
3. (Danh) Tập tục, thói. ◎Như: “thế phong” thói đời, “di phong dịch tục” đổi thay tập tục, “thương phong bại tục” làm tổn thương hư hỏng phong tục.
4. (Danh) Thần thái, lề lối, dáng vẻ. ◎Như: “tác phong” cách làm việc, lối cư xử, “phong độ” dáng dấp, nghi thái, độ lượng, “phong cách” cách điệu, phẩm cách, lề lối.
5. (Danh) Tin tức. ◎Như: “thông phong báo tín” truyền báo tin tức, “văn phong nhi lai” nghe tin mà lại. ◇Thủy hử truyện : “Cố đại tẩu đạo: Bá bá, nhĩ đích Nhạc a cữu thấu phong dữ ngã môn liễu” : , (Đệ tứ thập cửu hồi) Cố đại tẩu nói: Thưa bác, cậu Nhạc (Hòa) đã thông tin cho chúng em rồi.
6. (Danh) Biến cố. ◎Như: “phong ba” sóng gió (biến cố, khốn ách).
7. (Danh) Vinh nhục, hơn thua. ◎Như: “tranh phong cật thố” tranh giành ghen ghét lẫn nhau.
8. (Danh) Nghĩa thứ nhất trong sáu nghĩa của kinh Thi: “phong, phú, tỉ, hứng, nhã, tụng” , , , , , .
9. (Danh) Phiếm chỉ ca dao, dân dao. § Thi Kinh có “quốc phong” nghĩa là nhân những câu ngợi hát của các nước mà xét được phong tục của các nước, vì thế nên gọi thơ ấy là “phong”, cùng với thơ “tiểu nhã” , thơ “đại nhã” đều gọi là “phong” cả.
10. (Danh) Bệnh phong. ◎Như: “phong thấp” bệnh nhức mỏi (đau khớp xương khi khí trời ẩm thấp), “phong hàn” bệnh cảm lạnh, cảm mạo.
11. (Danh) Họ “Phong”.
12. (Động) Thổi.
13. (Động) Giáo hóa, dạy dỗ. ◎Như: “xuân phong phong nhân” gió xuân ấm áp thổi đến cho người, dạy dỗ người như làm ra ân huệ mà cảm hóa.
14. (Động) Hóng gió, hóng mát. ◇Luận Ngữ : “Quán giả ngũ lục nhân, đồng tử lục thất nhân, dục hồ Nghi, phong hồ Vũ Vu, vịnh nhi quy” , , , , Năm sáu người vừa tuổi đôi mươi, với sáu bảy đồng tử, dắt nhau đi tắm ở sông Nghi rồi lên hóng mát ở nền Vũ Vu, vừa đi vừa hát kéo nhau về nhà.
15. (Động) Quạt, hong. ◎Như: “phong can” hong cho khô, “phong kê” gà khô, “phong ngư” cá khô.
16. (Động) Giống đực giống cái dẫn dụ nhau, gùn ghè nhau. ◎Như: “phong mã ngưu bất tương cập” không có tương can gì với nhau cả. ◇Tả truyện : “Quân xử Bắc Hải, quả nhân xử Nam Hải, duy thị phong mã ngưu bất tương cập dã” , , (Hi Công tứ niên ) Ông ở Bắc Hải, ta ở Nam Hải, cũng như giống đực giống cái của ngựa của bò, không thể dẫn dụ nhau được.
17. (Tính) Không có căn cứ (tin đồn đãi). ◎Như: “phong ngôn phong ngữ” lời đồn đãi không căn cứ.
18. Một âm là “phúng”. (Động) Châm biếm. § Thông “phúng” .
Từ điển Thiều Chửu
① Gió, không khí động mạnh thành ra gió.
② Cái mà tục đang chuộng. Như thế phong thói đời, quốc phong thói nước, gia phong thói nhà, v.v. ý nói sự gì kẻ kia xướng lên người này nối theo dần dần thành tục quen. Như vật theo gió, vẫn cảm theo đó mà không tự biết vậy.
③ Ngợi hát. Như Kinh Thi có quốc phong nghĩa là nhân những câu ngợi hát của các nước mà xét được phong tục của các nước, vì thế nên gọi thơ ấy là phong, cùng với thơ tiểu nhã , thơ đại nhã đều gọi là phong cả. Nói rộng ra người nào có vẻ thi thư cũng gọi là phong nhã .
④ Thói, cái thói quen của một người mà được mọi người cùng hâm mộ bắt chước cũng gọi là phong. Như sách Mạnh Tử nói văn Bá Di chi phong giả nghe cái thói quen của ông Bá Di ấy. Lại như nói về đạo đức thì gọi là phong tiết , phong nghĩa , nói về quy mô khí tượng thì gọi là phong tiêu , phong cách , nói về dáng dấp thì thì gọi là phong tư 姿, phong thái , nói về cái ý thú của lời nói thì gọi là phong vị , phong thú , v.v.
⑤ Phàm sự gì nổi lên hay tiêu diệt đi không có manh mối gì để xét, biến hoá không thể lường được cũng gọi là phong. Như phong vân , phong trào , v.v. nói nó biến hiện bất thường như gió mây như nước thuỷ triều vậy.
⑥ Bệnh phong. Chứng cảm gió gọi là trúng phong . Phàm các bệnh mà ta gọi là phong, thầy thuốc tây gọi là bệnh thần kinh hết.
⑦ Thổi, quạt.
⑧ Cảnh tượng.
⑨ Phóng túng, giống đực giống cái dẫn dụ nhau, gùn ghè nhau.
⑩ Cùng nghĩa với chữ phúng .
Từ điển Trần Văn Chánh
① Gió: Nổi gió; Gió biển;
② Hong khô, thổi, quạt (sạch): Hong khô; Phơi khô quạt sạch; Gà khô; Thịt khô; Cá khô;
③ Cảnh tượng, quang cảnh, phong cảnh: Quang cảnh, phong cảnh;
④ Thái độ, phong cách, phong thái: Tác phong; Phong độ;
⑤ Phong tục, thói: Thói đời; Thói nhà; Thói quen của Bá Di (Mạnh tử);
⑥ Tiếng tăm;
⑦ Bệnh do gió và sự nhiễm nước gây ra: Trúng gió, bệnh cảm gió;
⑧ Tin tức: Nghe tin ùa đến; Đừng để tin lọt ra ngoài;
⑨ Tiếng đồn: Nghe đồn; Tiếng đồn bậy bạ;
⑩ Trai gái phóng túng, lẳng lơ;
⑪ [Feng] (Họ) Phong.
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Gió. Hát nói của Nguyễn CôngTrứ có câu: » Chen chúc lợi danh đà chán ngắt, cúc tùng phong nguyệt mới vui sao « — Gió thổi — Hóng mát — Nếp sống theo thói quen lâu đời. Td: Phong tục — Cảnh vật bày ra trước mắt. Td: Phong cảnh — Bệnh điên. Dùng như chữ Phong — Tên một bộ trong các bộ chữ Trung Hoa, tức bộ Phong — Một âm là Phúng. Xem Phúng — Quyến kì phong hay dương giốc phong tức là gió lốc. » Phúc đâu trận gió cuốn cờ đến ngay « ( Kiều ).
Từ ghép
âm phong • âu phong mĩ vũ • bả phong • bạc trác phong • bạch điến phong • bại tục đồi phong • bạo phong • bắc phong • biệt phong hoài vũ • bình phong • bình phong • bộ ảnh nã phong • bổ phong • cảm phong • chánh phong • chấn phong • chiếm thượng phong • cổ phong • cốc phong • cốc phong • cụ phong • cuồng phong • cương phong • cường phong • dâm phong • dân phong • di phong • di phong dịch tục • diệu phong • đại đồng phong cảnh phú • đại phong • đài phong • đồi phong • đông phong • đồng phong • gia phong • hàn nho phong vị phú • hàn phong • hiểu phong • hoà phong • học phong • huân phong • hữu phong • khải phong • khinh phong • kim phong • kinh phong • lệ phong • mãn diện xuân phong 滿 • môn phong • nam phong • nghênh phong • nghịch phong • nhật chích phong xuy • nho phong • nhuyễn phong • ôn phong • phi phong • phiêu phong • phong bá • phong ba • phong cách • phong can • phong cảnh • phong cầm • phong chúc • phong cốt • phong dao • phong đăng • phong điệu 調 • phong độ • phong giáo • phong hành • phong hiểm • phong hiến • phong hoá • phong hội • phong hồng • phong khí • phong lan • phong linh • phong lôi • phong lực • phong lực biểu • phong lương • phong lưu • phong mạo • phong mộc • phong nghi • phong nguyệt • phong nhã • phong nhân • phong quang • phong sắc • phong sương • phong tà • phong tao • phong thanh • phong tháo • phong thần • phong thấp • phong thổ • phong thụ • phong thuỷ • phong thượng • phong tiết • phong tín • phong tình • phong tranh • phong trào • phong trần • phong triều • phong truyền • phong tục • phong tư 姿 • phong văn • phong vận • phong vân • phong vận • phong vật • phong vị • phong vũ • phong vũ biểu • phong xa • phong xan lộ túc 宿 • quan phong • quân phong • quốc phong • sát phong cảnh • sóc phong • sơn phong • sương phong • tác phong • tật phong • thái phong • thanh phong • thần phong • thần phong • thê phong • thông phong • thu phong • thuần phong • thuận phong • thừa phong phá lãng • thương phong • tiên phong • tiên phong đạo cốt • tín phong • toàn phong • tòng phong • tranh phong • trúng phong • truy phong • uy phong • vãn phong • vi phong • viêm phong • xu phong • xuân phong • xuất phong đầu • xuy phong • xương phong • yêu phong

phóng
phồn thể

Từ điển Trần Văn Chánh
(văn) ① Báo tin, cho biết;
② Châm biếm (như , bộ );
③ (Gió) thổi.



phúng
phồn thể

Từ điển trích dẫn
1. (Danh) Gió. ◇Bạch Cư Dị : “Sầu kiến chu hành phong hựu khởi, Bạch đầu lãng lí bạch đầu nhân” , (Lâm giang tống Hạ Chiêm ) Buồn trông thuyền đi, gió lại nổi lên, Khách bạc đầu ở trong sóng bạc đầu.
2. (Danh) Cảnh tượng. ◎Như: “phong quang” cảnh tượng trước mắt, “phong cảnh” cảnh tượng tự nhiên, cảnh vật.
3. (Danh) Tập tục, thói. ◎Như: “thế phong” thói đời, “di phong dịch tục” đổi thay tập tục, “thương phong bại tục” làm tổn thương hư hỏng phong tục.
4. (Danh) Thần thái, lề lối, dáng vẻ. ◎Như: “tác phong” cách làm việc, lối cư xử, “phong độ” dáng dấp, nghi thái, độ lượng, “phong cách” cách điệu, phẩm cách, lề lối.
5. (Danh) Tin tức. ◎Như: “thông phong báo tín” truyền báo tin tức, “văn phong nhi lai” nghe tin mà lại. ◇Thủy hử truyện : “Cố đại tẩu đạo: Bá bá, nhĩ đích Nhạc a cữu thấu phong dữ ngã môn liễu” : , (Đệ tứ thập cửu hồi) Cố đại tẩu nói: Thưa bác, cậu Nhạc (Hòa) đã thông tin cho chúng em rồi.
6. (Danh) Biến cố. ◎Như: “phong ba” sóng gió (biến cố, khốn ách).
7. (Danh) Vinh nhục, hơn thua. ◎Như: “tranh phong cật thố” tranh giành ghen ghét lẫn nhau.
8. (Danh) Nghĩa thứ nhất trong sáu nghĩa của kinh Thi: “phong, phú, tỉ, hứng, nhã, tụng” , , , , , .
9. (Danh) Phiếm chỉ ca dao, dân dao. § Thi Kinh có “quốc phong” nghĩa là nhân những câu ngợi hát của các nước mà xét được phong tục của các nước, vì thế nên gọi thơ ấy là “phong”, cùng với thơ “tiểu nhã” , thơ “đại nhã” đều gọi là “phong” cả.
10. (Danh) Bệnh phong. ◎Như: “phong thấp” bệnh nhức mỏi (đau khớp xương khi khí trời ẩm thấp), “phong hàn” bệnh cảm lạnh, cảm mạo.
11. (Danh) Họ “Phong”.
12. (Động) Thổi.
13. (Động) Giáo hóa, dạy dỗ. ◎Như: “xuân phong phong nhân” gió xuân ấm áp thổi đến cho người, dạy dỗ người như làm ra ân huệ mà cảm hóa.
14. (Động) Hóng gió, hóng mát. ◇Luận Ngữ : “Quán giả ngũ lục nhân, đồng tử lục thất nhân, dục hồ Nghi, phong hồ Vũ Vu, vịnh nhi quy” , , , , Năm sáu người vừa tuổi đôi mươi, với sáu bảy đồng tử, dắt nhau đi tắm ở sông Nghi rồi lên hóng mát ở nền Vũ Vu, vừa đi vừa hát kéo nhau về nhà.
15. (Động) Quạt, hong. ◎Như: “phong can” hong cho khô, “phong kê” gà khô, “phong ngư” cá khô.
16. (Động) Giống đực giống cái dẫn dụ nhau, gùn ghè nhau. ◎Như: “phong mã ngưu bất tương cập” không có tương can gì với nhau cả. ◇Tả truyện : “Quân xử Bắc Hải, quả nhân xử Nam Hải, duy thị phong mã ngưu bất tương cập dã” , , (Hi Công tứ niên ) Ông ở Bắc Hải, ta ở Nam Hải, cũng như giống đực giống cái của ngựa của bò, không thể dẫn dụ nhau được.
17. (Tính) Không có căn cứ (tin đồn đãi). ◎Như: “phong ngôn phong ngữ” lời đồn đãi không căn cứ.
18. Một âm là “phúng”. (Động) Châm biếm. § Thông “phúng” .
Từ điển Trần Văn Chánh
(văn) ① Báo tin, cho biết;
② Châm biếm (như , bộ );
③ (Gió) thổi.
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Dùng như chữ Phúng — Một âm khác là Phong. Xem Phong.



Cẩm Tú Từ Điển ★ 錦繡辞典