婢 tì [Chinese font] 婢 →Tra cách viết của 婢 trên Jisho↗
Từ điển hán tự
Số nét: 11 nét - Bộ thủ: 女
Ý nghĩa:
tì
phồn & giản thể
Từ điển trích dẫn
1. (Danh) Con đòi, đứa hầu gái. ◇Tam quốc diễn nghĩa 三國演義: “Điêu Thiền cân Doãn đáo các trung, Doãn tận sất xuất tì thiếp” 貂蟬跟允到閣中, 允盡叱出婢妾 (Đệ bát hồi) Điêu Thuyền theo chân (Vương) Doãn đến nhà gác, Doãn la đuổi hết tì thiếp ra.
2. (Danh) Tiếng đàn bà xưa tự xưng nhún mình. ◎Như: “tì tử” 婢子 nghĩa là kẻ hèn mọn này, Kinh Lễ và Tả Truyện dùng nhiều.
Từ ghép
dắng tì 媵婢 • dựng tì 媵婢 • hoa tì 花婢 • nô tì 奴婢 • thị tì 侍婢 • tì tất 婢膝 • tì thiếp 婢妾
tỳ
phồn & giản thể
Từ điển phổ thông
đứa hầu gái
Từ điển Thiều Chửu
① Con đòi.
② Tiếng đàn bà xưa tự xưng nhún mình. Như tì tử 婢子 nghĩa là kẻ hèn mọn này, kinh lễ và tả truyện dùng nhiều.
Từ điển Trần Văn Chánh
① Người tớ gái, con đòi: 婢女 Con đòi, con ở, con sen;
② Tiếng đàn bà xưa tự xưng nhún mình. 【婢子】tì tử [bìzê] Kẻ hèn mọn này (tiếng người đàn bà tự xưng).
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Đứa đày tớ gái. Cũng gọi là Tì nữ: Người đàn bà con gái hèn hạ thấp kém.
Từ ghép
nô tỳ 奴婢 • tỳ nữ 婢女
Cẩm Tú Từ Điển ★ 錦繡辞典